The Soda Pop
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng


Phan_38

"không chỉ dừng lại ở vụ này, tôi còn tra ra tiếp theo hắn sẽ đem nghiên cứu về thuốc phiện mới nhất vào đến thành phố đến lúc đó sẽ ở thành phố bí mật giao dịch. Mạc thượng tướng, anh phải chuẩn bị kế hoạch cho tốt, lần này mà không bắt được Nam Cung Tước, về sau thì càng khó khăn hơn!"

Mạc Thiên Kình trầm mặc, tại sao tư liệu của cô ấy và của mình không giống nhau, đến tột cùng không có cố gắng điều tra rõ hay là tin tức của mình bị lầm lẫn!

"Lý Băng, làm sao cô có thể tra được tài liệu này? Những tin tức của Nam Cung tước hết sức bí mật mà làm sao cô có thể lấy được nhiều tài liệu như vậy?"

Thượng Quan Quân Triết cau mày, tài liệu của Lý Băng đưa ra làm cho anh thật sự kinh ngạc, chắc lão K cũng giống như anh vậy.

Ở chỗ của Nam Cung Tước mới được gần nửa tháng mà chuyện gì cũng biết, đây tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm được. Lại nói đến tính của Nam Cung Tước đa nghi nặng như vậy làm sao hắn lại để cô ấy ở lại nhà Nam Cung.

Lý Băng trừng mắt liếc anh một cái, cười lạnh nói: " Anh nghĩ rằng tôi và anh giống nhau, đem thời gian lãng phí lên giường cùng Thủy Nhi, tôi vì lấy được những tài liệu mà không màng đến tính mạng của mình!"

Thủy Nhi khinh thường bĩu bĩu môi, bất mãn nhìn bọn họ.

"Lý Băng, cô cho rằng tôi đây bằng lòng à, cô không biết tôi cứ nghĩ đến tên khốn kiếp Thượng Quan Quân Triết này liền cảm thấy tức giận!"

trên phương diện nào đấy mà nói thì cô không phải là đối thủ của anh, thật đáng hận, đáng hận!

Mạc Thiên Kình ho khan mấy tiếng, ánh mắt sắc nhọn nhìn bọn họ, sắc bén nói.

"Bây giờ nói đến việc chung!"

Nếu cứ để sự việc này đi đến hồi kết như vậy thì anh đúng là không có tính thị uy rồi !

Vì vậy tất cả lập tức thu hồi vẻ mặt lười biếng, bọn họ cũng rất rõ ràng tính cách Mạc Thiên Kình. Tuy rằng anh với bọn họ là anh em tốt nhưng anh cũng là cấp trên của bọn họ, dù thế nào đi nữa bọn họ cũng không dám lỗ mãng trước mặt anh.

"Lý Băng, cô tính trở về chỗ của Nam Cung Tước hay là ở lại đây!"

Mạc Thiên Kình biết, bây giờ nếu cô trở về nơi đó thì trong khoảng thời gian tới Nam Cung Tước có lẽ sẽ không phát hiện thân phận của cô. Nhưng nếu như thân phận bại lộ, Lý Băng sẽ chết rất thê thảm.

Nam Cung Tước trời sinh tính tình tàn bạo, khát máu, máu lạnh, hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ một nội gian ở bên cạnh hắn thời gian lâu như vậy .

Chỉ là. . . . . .

Vừa nghĩ tới nội gian, Mạc Thiên Kình liền nghĩ đến Trương Vượng, hắn thật sự là nội gian sao?

Là người của ai?

Mười năm nay anh không có phát hiện ra, người cùng vào sinh ra tử, người anh em tốt như vậy, sao có thể là nội gian, anh thật không thể tin được.

Lý Băng vắt chéo hai chân, lạnh nhạt nói.

"Dĩ nhiên phải về chứ, tôi mà không trở về thì các anh làm sao nắm được tin tức mới nhất về Nam Cung Tước được, lần đầu tiên làm nội gian, anh đừng nghĩ tôi sẽ thu tay lại...!"

"Lý Băng, khi cô trở về nếu như bị Nam Cung tước phát hiện thân phận của cô, hắn sẽ giết chết cô chẳng lẽ cô không sợ chút nào sao?"

Mạc Thiên Kình cau mày hỏi, mặc dù bản lĩnh Lý Băng cũng khá nhưng sống ở bên cạnh Nam Cung tước thật sự là quá nguy hiểm!

"Thượng tướng, chúng ta đi theo con đường này đã sớm đem sống chết ném ngoài chín tầng mây. Bây giờ Nam Cung Tước còn chưa phát hiện ra tôi nên tạm thời tôi vẫn an toàn, chờ đến lúc hắn sắp phát hiện ra tôi sẽ rời đi ngay!"

không đi chẳng lẽ chờ tên biến thái đó giết chết sao?

cô cũng không phải là người muốn tìm đến cái chết!

"Nếu cô đã quyết định nhớ hành sự tất cả đều phải cẩn thận, về sớm một chút!"

Mạc Thiên Kình giao phó nói, Lý Băng gật đầu một cái, nhìn đồng hồ thấy mình cũng nên đi rồi!

Liền đứng dậy cầm túi lên nhìn mọi người một cái.

"Bye bye!"

"Có chuyện gì tôi sẽ thông báo cho cô!"

Mạc Thiên Kình lạnh nhạt nói, dưới tay hắn, trên người của mỗi người bọn họ đều có phương tiện truyền tin nhưng mỗi người mỗi khác không ai giống ai.

Giống như Lý Băng, cô thích nhất đem giắt trong áo lót, như vậy sẽ không có người nào chú ý!

Lý Băng rời đi, Mạc Thiên Kình nhìn lão K.

"Cậu đi tìm Trương Vượng cùng với anh ta bàn bạc chuyện buôn bán thuốc phiện." Anh rất muốn biết sẽ xử trí chuyện này như thế nào!

Nhưng mà anh thật hi vọng Trương Vượng sẽ giống như trước kia đem chuyện xử này xử lý tốt, không để cho anh phát hiện cậu ta thật sự là nội gian.

Lão K gật đầu một cái, Thượng Quan Quân Triết nhìn Mạc Thiên Kình, mấp máy môi nhưng cuối cùng lại không nói gì.

Ở đây chỉ có lão K không biết chuyện Trương Vượng có khả năng là nội gian. Nếu như Trương Vượng thật sự là nội gian thì lão K có thể bị nguy hiểm hay không?

"không có việc gì nữa, tất cả mọi người giải tán!"

Anh còn phải kiểm tra đối chiếu lại cho tốt tin tức tình báo mới nhất mà Lý Băng vừa đưa cho.

"Mạc Thiên Kình, nhà giam gọi điện thoại tới, Trương Mậu ở trong ngục bị giết rồi!

, 20/1/15

#68

Chương 127: Cởi quần áo!

Sính Đình đi dép vào rồi đi ra, trong tay cầm điện thoại của Mạc Thiên Kình, đứng ở trên lầu lớn tiếng nói.

"Cái gì?"

"Cái gì?"

"Làm sao có thể?"

Lời nói của Sính Đình làm cho mọi người đều kinh ngạc, Mạc Thiên Kình vội vàng chạy lên lầu nhận lấy điện thoại, sắc mặt càng lúc càng kém!

Cúp điện thoại, mặt âm u.

"Lập tức đi đến trại giam, Thủy Nhi cô ở nhà trông chừng Sính Đình!"

nói xong cũng không quay đầu lại cùng mấy người kia rời khỏi biệt thự.

"Thủy Nhi, trong trại giam làm sao lại có chuyện như vậy? không phải là Trương Vượng làm chứ?"

Thủy Nhi lắc đầu đáp: "Tôi cũng không biết sao lại biến thành như thế này?"

đang êm đẹp như vậy bây giờ lại xảy ra chuyện này, xem ra bên phía Nam Cung Tước không phải là không có hành động gì mà là vẫn luôn tiến hành trong bóng tối.

Thủy Nhi cẩn thận kiểm tra các cửa sổ trong biệt thự, sau khi đóng kỹ mới đi lên lầu hai.

"Sính Đình, chính cô cũng phải cẩn thận một chút, Nam Cung Tước rất ngông cuồng, tôi sợ hắn cũng sẽ bất ngờ phái người đến giết chúng ta, đặc biệt là cô...cô là người của Mạc Thiên Kình hắn đều biết hết, cho nên cô càng phải để tâm vào!"

Bây giờ lại xuất hiện nội gian càng thêm nhiều phiền toái!

Thủy Nhi lấy súng của mình ra, kiểm tra tất cả bộ phận đều tốt sau đó lấy ra một khẩu súng lục xinh xắn trang bị tốt đưa cho Sính Đình.

Giữ lại phòng trường hợp phải dùng đến, bọn họ đều đi rồi chúng ta ở nhà phải cẩn thận.

cô cho dù lợi hại thế nào cũng không thể bảo vệ chu đáo, rất may Sính Đình cũng không phải là phụ nữ bình thường không có năng lực, tốt nhất nên để cho cô ấy tự mình phòng vệ.

Làm quân tẩu không dễ dàng chút nào, đặc biệt là người có cấp bậc cao như Mạc Thiên Kình, nhiệm vụ nào cũng đặc biệt nguy hiểm, đối mặt kẻ địch nào cũng đều muốn mạng của anh.

Cho nên mặc kệ là người bên cạnh anh hay là người phụ nữ của anh cũng nhất định phải có khả năng tự bảo vệ nếu không thì chết lúc nào cũng không biết.

Sính Đình nhìn súng lục trong tay, cau mày hỏi:

"Thủy Nhi, bọn cô trước đây đều sống như thế này sao?"

So với việc làm cảnh sát như cô kinh khủng hơn nhiều ở ngay trong nhà mình cũng không cảm thấy an toàn, so với cuộc sống cổ đại còn bi đát hơn.

Thủy Nhi gật đầu một cái.

"không sai, một khi chúng tôi tiếp nhận những vụ trọng án, sẽ có người đến tìm chúng tôi mà liều mạng, bắn nhau cũng là chuyện thường xảy ra !"

Thủy Nhi nói cho Sính Đình cuộc sống của bọn họ hi vọng cô có thể chuẩn bị tâm lý.

Sính Đình nghe Thủy Nhi nói, cuối cùng cũng hiểu được về sau mình phải đối mặt với những người đó như thế nào, chỉ là cô rất hi vọng những ngày như thế sẽ không đến .

"thật ra thì cô cũng không cần quá lo lắng, thượng tướng rất lợi hại, bản lĩnh cao cường, kỹ thuật bắn súng vô địch thiên hạ sẽ không có việc gì."

Thủy Nhi nhìn thấy cô nhíu mày nhăn mặt chắc là cô ấy đang lo lắng an toàn của Mạc Thiên Kình.

Sính Đình gật đầu một cái.

"Các cô đến lúc nào mới có thể kết thúc đây?"

Nếu cứ liên tục như thế thì anh lúc nào cũng luôn phải ở trong tình trạng này. Sờ xuống bụng thầm nghĩ không biết cục cưng của cô có thể bình an sinh ra được không đây mới là vấn đề chính.

Thủy Nhi nhìn cô lắc đầu.

"Tôi cũng không biết, chẳng qua là cũng quen suốt ngày đánh đánh giết giết rồi, chắc là đợi giải quyết xong chuyện của Nam Cung Tước thì mọi việc sẽ khá hơn một chút!"

Sau khi bắt được Nam Cung Tước, những thủ hạ còn sót lại từ từ thanh trừ là tốt rồi!

Gần đây cũng không có công sự gì đặc biệt cần bọn họ làm, bây giờ đang ở thời kỳ thái bình, không có chiến tranh giữa các nước, bọn họ chỉ cần xử những vụ trọng án có tính uy hiếp cao còn những vụ án nhỏ khác có thể giao cho cảnh sát thụ lý.

"Ừ!"

Sính Đình nghe rồi nhìn ra ngoài cửa sổ, thật là nhớ đến cuộc sống trước kia sau khi tan việc có thể đi đến siêu thị điên cuồng mua sắm, có thể trốn ở trong nhà ngủ thẳng đến khi trời tối!

Mạc Thiên Kình chạy xe như bay đến nhà giam, nhìn Trương Mậu đang đắp vải trắng được khiêng ra, đôi mày anh tuấn nhíu chặt.

Cẩn thận kiểm tra thì phát hiện đầu của hắn bị súng bắn một phát trí mạng, thi thể đã sớm cứng ngắc, chết đã được mấy giờ rồi !

Sau khi kiểm tra tìm tòi kỹ càng lại phát hiện ngón tay của hắn đều có vết rạch rất sâu máu tuôn ra đỏ tươi hơn nữa cả hai tay đều có.

"Anh, một phát đạn trúng ngay thái dương đúng là cao thủ!"

Thượng Quan Quân Triết cau mày nhìn mặt tái nhợt của Trương Mậu, anh có chút không hiểu tại sao đối phương lại muốn giết chết Trương Mậu, chẳng lẽ là bởi vì hắn tiết lộ hình dáng của nội gian ra ngoài?

Như vậy cũng không để đến bây giờ mới động thủ, hơn nữa nhà giam này canh phòng nghiêm ngặt như thế. Người nào lại có bản lĩnh như vậy đi lại tự nhiên một phát giết chết Trương Mậu mà không làm kinh động đến mọi người nơi này!

Càng nghĩ càng thấy chuyện này ngày càng phức tạp?

Mạc Thiên Kình nhìn sang cai ngục tiểu Triệu.

"Hôm nay có những người nào đi vào đó?"

Tiểu Triệu suy nghĩ rồi nghiêm túc trả lời.

"Trương Vượng có đến nhưng chỉ là hỏi anh có ở chỗ này hay không liền đi cũng không có đi vào!"

" Trương Vượng?" Mạc Thiên Kình cau mày, Trương Vượng muốn tìm anh sao không gọi điện thoại? Tại sao lại muốn đến chỗ này tìm?

không có ai đi vào, nếu như không có ai đi vào thì chẳng lẽ người là do cậu ta giết?

"Thế còn có ai ra không?"

Mạc Thiên Kình cẩn thận kiểm tra chỗ huyệt thái dương bị trúng đạn, một phát trí mạng!

"không có "

Nơi này rất ít người đến, tội phạm có khoảng bảy tám người đều là những tội phạm rất quan trọng.

"Anh, chính là do Trương Vượng làm sao?"

Thượng Quan Quân Triết có chút khó mà tin được.

Mạc Thiên Kình mím môi nhìn tiểu Triệu nói : " Cậu đi gọi toàn bộ cai ngục đến đây!"

Mạc Thiên Kình mặt lạnh lùng phân phó, tiểu Triệu lập tức vâng lệnh rời đi, đôi tay lập tức thả ở bên người.

Mạc Thiên Kình híp mắt nhìn vào chỗ cậu ta vừa đứng rồi ngồi xổm xuống kiểm tra.

Tỉ mỉ tra xét, môi nhếch lên cười lạnh trông cực kỳ u ám.

"Anh, Có phải tiểu Triệu . . . . ."

Thượng Quan Quân Triết chưa kịp nói hết thì đã nghe thấy một loạt tiếng bước chân, tiểu Triệu mang theo bảy tám nam cảnh sát chạy đến phần lớn đều hơn ba mươi tuổi.

"Thượng tướng!"

Bọn họ hành lễ với Mạc Thiên Kình, Mạc Thiên Kình gật đầu, ánh mắt sắc bén nhìn từng cai ngục đứng trong hàng.

"Tiểu Triệu, cậu đến chỗ này bao lâu rồi?"

Mạc Thiên Kình nhàn nhạt hỏi, tiểu Triệu lập tức đứng ra.

"Thưa thượng tướng, một năm hai tháng hai mươi mốt ngày!"

"Rất tốt!"

Mạc Thiên Kình gật đầu một cái, giọng nói không nghe ra bất kỳ cảm xúc gì đi tới bên cạnh thi thể Trương Mậu, vén vải trắng lên.

Mặt Trương Mậu vặn vẹo mắt trợn trừng trông hết sức dữ tợn.

Tiểu Triệu nhìn không khỏi nhíu mày.

Những người khác đều không dám mở to mắt nhìn.

"Tiểu Triệu, cậu cảm thấy không kinh khủng sao?"

Mạc Thiên Kình chỉ vào cái lỗ trên mặt Trương Mậu, gương mặt đó lúc còn sống nhất định là rất khổ sở, rất sợ hãi, cho nên mới có hình dạng dữ tợn như thế này.

Tiểu Triệu nhíu nhíu mày, "Cũng may, chúng ta làm nghề này phải luyện thói quen nhìn khuôn mặt xấu xí của phạm nhân."

"Các cậu cũng cảm thấy như vậy sao? Trương Mậu xem ra cũng không phạm phải tội ác tày trời gì nhưng hắn lại phải chịu cái chết vô cùng kinh khủng như vậy?"

Mạc Thiên Kình thật bình tĩnh như cũ, có mấy người len lén liếc nhìn:

"Cái chết thật thê thảm!"

một người ở trong hàng nhỏ giọng nói.

Theo lẽ thường đã có một người nói thì lại kéo theo những người khác ."Đúng vậy, thật thảm!"

Thượng Quan Quân Triết nhìn bọn họ, hoàn toàn không biết anh đang muốn làm gì.

Mạc Thiên Kình nhếch miệng cười lạnh.

"Đừng nhìn nữa, tất cả mọi người đem quần áo cởi ra!"

Bây giờ trời đang nóng, mỗi người chỉ mặc một bộ quần áo, Mạc Thiên Kình bảo bọn cởi quần áo ra đồng nghĩa với việc trên người bọn họ chỉ mặc độc quần lót!

Chương 128: không ngờ thật sự là cậu!

"Cởi quần áo?" Tất cả mọi người bị câu nói của Mạc Thiên Kình làm cho hết hồn, Mạc Thiên Kình nghe hỏi liền gật đầu đáp:

"không sai, cởi quần áo!"

Ánh mắt sắc bén của Mạc Thiên Kình nhìn bọn họ chằm chằm, ai cũng không dám cãi lại, chỉ có thể cắn răng không cam lòng cởi quần áo. Ánh mắt bén nhọn của Mạc Thiên Kình khóa chặt hành động trên người bọn họ, nuốt nuốt nước bọt.

Thượng Quan Quân Triết khó hiểu nhìn Mạc Thiên Kình, Mạc Thiên Kình vẫn nhìn những người kia chằm chằm, ánh mắt sắc như chim ưng vô cùng lạnh lùng.

Mấy người bọn họ đều đem quần áo cởi ra nhưng vẫn thấy không được tự nhiên lắm. Dù sao cởi quần áo ở trước mặt đàn ông cũng thấy hết sức quái dị!

Mạc Thiên Kình nhưng không có để ý đến vẻ mất tự nhiên của bọn họ, ánh mắt không chớp nhìn chằm chằm vào thân thể đang phơi bày tìm kiếm đáp án mà mình mong muốn. Khi thấy bắp chân tiểu Triệu chỗ vết cào thì nhíu nhíu mày.

"Tiểu Triệu, chân bị thương khi nào vậy?"

Tiểu Triệu cười ha ha, nụ cười có chút ngượng ngập.

"Buổi sáng cùng bà xã làm chuyện kia không cẩn thận bị móng tay của cô ấy sượt qua nên bị thương!"

Mạc Thiên Kình gật đầu:

"Được rồi mọi người đều mặc quần áo vào đi!"

Tất cả mọi người khó hiểu nhưng vẫn ngoan ngoãn mặc quần áo vào.

Mạc Thiên Kình nhìn mấy người bọn họ ánh mắt dừng lại trên người của tiểu Triệu.

"Tiểu Triệu, cậu kết hôn khi nào? Sao không mời chúng tôi đến uống rượu mừng?"

Ánh mắt tiểu Triệu ban đầu hốt hoảng ngay sau đó khôi phục lại bình tĩnh, gãi gãi đầu nói xin lỗi:

"Là bạn gái còn chưa có kết hôn chẳng qua là tôi quen gọi cô ấy là bà xã!"

"Ồ!"

Mạc Thiên Kình gật đầu nhìn cậu ta nói:

"Giải tán!"

Mọi người không hiểu nhưng vẫn theo phân phó của anh mà giải tán.

Ánh mắt Mạc Thiên Kình vẫn còn dừng lại ở trên người của tiểu Triệu nói với Thượng Quan Quân Triết:

"Theo dõi cậu ta đừng để cậu ta chạy trốn!"

Thượng Quan Quân Triết sửng sốt một chút ngay sau đó đuổi theo, Mạc Thiên Kình đi tới trước thi thể ngồi xổm xuống, gọi điện thoại cho phòng cứu thương đem thi thể đưa đến phòng xét nghiệm.

Lưu ý bọn họ xem xét thật kỹ bàn tay của thi thể sau đó rời khỏi nhà giam.

Thượng Quan Quân Triết đi theo tiểu Triệu. Tiểu Triệu sau khi trở về được một lúc thì xin nghỉ rời đi. Sau khi ra ngoài, vội vội vàng vàng liền đi đến một chỗ khác.

Thượng Quan Quân Triết vội vàng lái xe đi theo sau, thấy xe tiểu Triệu dừng lại ở một khách sạn.

Thượng Quan Quân Triết nhìn cậu ta đi vào khách sạn liền vào theo. Khi thấy cậu ta đi vào một gian phòng thì dừng ngoài cửa nghe ngóng.

"Mạc Thiên Kình hình như đang hoài nghi thân phận của tôi rồi?"

Bên trong truyền đến tiếng nói của tiểu Triệu, Thượng Quan Quân Triết nghe được liền nhíu mày.

Xem ra Mạc Thiên Kình đã đoán đúng, tiểu Triệu quả nhiên là nội gian.

"Hừ, không ngờ người này vẫn còn rất lợi hại, làm sao anh biết hắn đang hoài nghi thân phận của anh?"

một giọng nói dễ nghe của một cô gái vang lên, Thượng Quan Quân Triết ép sát vào cánh cửa, anh hiện giờ có thể đi vào, nhưng là anh biết nếu đi vào một chọi hai, anh trở nên yếu thế hơn.

"Tôi giết chết tên bắt cóc người đàn bà của Mạc Thiên Kình rồi. hắn đã khai ra Trương Vượng, tôi không thể để cho thân phận của Trương Vượng bị hoài nghi nếu không Môn chủ biết được sẽ rất tức giận!"

Tiểu Triệu rất nghiêm túc nói, đây chính là nhiệm vụ của hắn, đã là nội gián còn phải bảo vệ nội gián lâu năm ở bên người Mạc Thiên Kình .

"Trương Vượng cũng bị hoài nghi, xem ra Môn chủ đã xem thường Mạc Thiên Kình rồi. Tối nay chúng ta cùng nhau trở về để Môn chủ giao phó. Còn bây giờ cậu phải ăn tôi cho no đã. . . . . ."

Tiếng rên rỉ của cô gái truyền vào trong tai Thượng Quan Quân Triết, người ham mê tửu sắc như anh ta làm sao lại không biết ý tứ của người phụ nữ này đại diện cho cái gì?

"Tiểu yêu tinh!"

Tiểu Triệu nói xong liền cởi quần áo trèo lên giường, lộ ra thân hình cường tráng. Lina nhìn đến nơi nào đó của hắn, liếm liếm môi, cúi đầu hôn, thuần thục mút thỏa thích. Thân mình tiểu Triệu chấn động, ngay sau đó liền bành trướng.

Lật người đè cô ta dưới thân không hề có khúc dạo đầu mạnh mẽ tiến vào, điên cuồng chiếm đoạt.

hắn ta đã sớm chán ngán tấm thân này rồi nhưng cô ta là cấp trên của hắn, hắn không thể không phục tùng.

Người phụ nữ này có dục vọng cực kỳ mãnh liệt, mỗi lần đều vắt khô đến khi hắn sức cùng lực kiệt mới bỏ qua .

"Ừm. . . . . . ôi. . . . . . Triệu, cậu thật giỏi!"

Lina ôm hông của hắn, mất hồn kêu lên thoải mái tới cực điểm.

Thượng Quan Quân Triết lấy điện thoại ra gửi một tin ngắn sau đó tiếp tục đứng ở bên cửa nghe lén.

Mười phút sau, bên trong vẫn còn chưa ngừng thì Mạc Thiên Kình đã vội vàng chạy đến. Nhìn thấy Thượng Quan Quân Triết thở hổn hển đứng ở cửa sắc mặt có chút hồng. Còn chưa kịp hỏi thì đã nghe thấy tiếng động mờ ám bên trong, nhất thời hiểu ra.

Hai người lấy súng ở bên hông ra làm động tác ok sau đó Thượng Quan Quân Triết lấy ra một tấm thẻ phòng nhẹ nhàng mở ra, rồi lặng lẽ đi vào.

Chưa vào đến bên trong đã nghe thấy tiếng kêu rên như mất hồn.

Cầm súng lên hai người liếc mắt nhìn nhau vọt tới dùng súng chỉ vào đôi nam nữ đang trần như nhộng dây dưa trên giường.

"không được nhúc nhích!"

Lina và tiểu Triệu liền trợn tròn mắt, tiểu Triệu vẫn đang còn ở trong người Lina, muốn rút ra lại phát hiện không nhúc nhích được, vừa cử động thì phía dưới Lina truyền đến một tiếng kêu thê lương thảm thiết.

Mạc Thiên Kình và Thượng Quan Quân Triết đồng thời bị hành động của bọn họ làm cho lúng túng một chút nhưng cũng không hề buông lỏng.

Tiếng kêu của Lina làm cho tiểu Triệu lập tức mềm nhũn đi xuống. Lina cảm giác được mình có thể cử động vội vàng đẩy tiểu Triệu ra nhìn hai người đột nhiên xông vào với cặp mắt đỏ bừng.

Lina vội vàng cầm quần áo lên mặc tiểu Triệu mặc quần áo càng thêm vội vàng, bàn tay lần xuống dưới giường móc súng lục ra. Chưa kịp nhắm vào Mạc Thiên Kình liền bị anh một cước đá bay. Thượng Quan Quân Triết cũng không kém cạnh vội vã đi đến. Chân Lina quét qua muốn đánh ngã Thượng Quan Quân Triết. Thượng Quan Quân Triết lấy còng tay ở bên hông ra, tung một cước đá vào bụng làm cô ả đau không gượng dậy nổi sau đó vội vàng còng tay ả lại .

Cùng lúc đó Mạc Thiên Kình cũng đánh ngã tiểu Triệu trên đất, dùng chân đạp lưng của hắn, lấy ra còng tay ở bên hông ra còng lại.

"Tiểu Triệu, không ngờ thật sự là cậu!"

Mạc Thiên Kình lạnh giọng quát lên, anh chỉ mới hoài nghi thật không ngờ chính hắn lại thiếu kiên nhẫn chạy trốn.

Tiểu Triệu không cam lòng nhìn anh chằm chằm, không ngờ nhanh như vậy anh đã xác định là mình mà nhanh chóng tìm tới nơi này.

Lina hung dữ nhìn chằm chằm Mạc Thiên Kình, trong mắt là sát ý dầy đặc.


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan_52
Phan_53
Phan_54
Phan_55
Phan_56
Phan_57
Phan_58
Phan_59
Phan_60
Phan_61
Phan_62
Phan_63
Phan_64
Phan_65
Phan_66
Phan_67
Phan_68
Phan_69
Phan_70
Phan_71
Phan_72
Phan_73
Phan_74
Phan_75
Phan_76
Phan_77
Phan_78
Phan_79
Phan_80
Phan_81
Phan_82
Phan_83
Phan_84
Phan_85
Phan_86
Phan_87
Phan_88
Phan_89
Phan_90
Phan_91
Phan_92
Phan_93
Phan_94
Phan_95
Phan_96
Phan_97
Phan_98
Phan_99
Phan_100
Phan_101
Phan_102 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .